词典精熟
精熟
词语解释
精熟[ jīng shú ]
⒈ 精湛纯熟。
例拳法精熟。
英be adept at;
引证解释
⒈ 亦作“精孰”。精通熟悉。 《汉书·儒林传·梁丘贺》:“甘露 中,奉使问诸儒於 石渠。
引临 学精孰,专行 京房 法。”
唐 白行简 《李娃传》:“生谓 娃 曰:‘可策名试艺矣。’ 娃 曰:‘未也,且令精熟,以俟百战。’”
《三国演义》第四五回:“今当先立水寨,令 青 徐 军在中, 荆州 军在外,每日教习精熟,方可用之。”
鲁迅 《热风·随感录四十三》:“美术家固然须有精熟的技工,但尤须有进步的思想与高尚的人格。”
国语辞典
精熟[ jīng shú ]
⒈ 精通熟习。
引北齐·颜之推《颜氏家训·文章》:「钝学累功,不妨精熟。」
《三国演义·第二八回》:「若武艺精熟,亦可以取功名。」
相关词语
- chì jīng jīng赤精精
- fēi shú飞熟
- yán jīng dān lì研精殚力
- jīng lǐ精理
- jiǎn jīng sǔn lǜ剪精损虑
- xīn jīng心精
- jīng qù精趣
- jīng xìn精信
- jīng jīn liáng yù精金良玉
- yán jīng dān sī研精殚思
- gēn shú根熟
- shú huì熟会
- jīng yè dàn bái精液蛋白
- méi jīng tā cǎi没精塌彩
- yán jīng gōu shēn研精钩深
- zhà shú ér乍熟儿
- jīng biàn精辩
- shèn jīng蜃精
- jīng qióng精穷
- liè jīng猎精
- lài jīng赖精
- zǐ shuǐ jīng紫水精
- jīng cái精材
- xī jīng pōu wēi析精剖微
- shùn shú顺熟
- lì jīng qiú zhì厉精求治
- shú hù熟户
- yán jīng jiū wēi研精究微
- jīng qián精虔
- yán jīng chǎn wēi研精阐微