词典禁阃
禁阃
词语解释
禁阃[ jìn kǔn ]
⒈ 指内宫;后宫。
引证解释
⒈ 指内宫;后宫。
引《新唐书·唐休璟传》:“时 中宗 为皇太子, 休璟 将行,进啟曰:‘ 易之 兄弟恩宠过幸,数入禁閫,非人臣所宜,愿加防察。’”
相关词语
- jīn dié禁牒
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- xīn jìn新禁
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- kǔn zhèng阃正
- jīn zhù禁住
- céng jìn层禁
- kǔn shǔ阃署
- jīn lóu禁楼
- jīn mài禁佅
- sī jìn私禁
- jīn chén禁宸
- guān kǔn关阃
- jīn fāng禁坊
- jīn fǔ禁府
- jīn wéi mén禁围门
- lì zhí jìn jiǎn例直禁简
- jīn yǒng禁甬
- jīn bào shì禁暴氏
- guǐ jīn诡禁
- wén jìn文禁
- dān jīn丹禁
- kǔn niè阃闑
- jīn hào禁号
- jīn fǎ禁法
- bù jū jīn jì不拘禁忌
- jīn zhòng禁重
- kǔn shù阃术
- jīn yuàn huáng禁苑黄
- jīn shěng禁省