词典禁劝
禁劝
词语解释
禁劝[ jìn quàn ]
⒈ 谓禁止与勉励。
引证解释
⒈ 谓禁止与勉励。
引《列子·杨朱》:“而美厚復不可常猒足,声色不可常翫闻,乃復为刑赏之所禁劝,名法之所进退。”
《魏书·释老志》:“永平 元年秋,詔曰:緇素既殊,法律亦异,故道教彰於玄显,禁劝各有所宜。”
相关词语
- jīn dié禁牒
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- quàn wù劝务
- xīn jìn新禁
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- jīn zhù禁住
- céng jìn层禁
- jīn lóu禁楼
- jīn mài禁佅
- quàn lè劝乐
- sī jìn私禁
- jīn chén禁宸
- jīn fāng禁坊
- jīn fǔ禁府
- jīn wéi mén禁围门
- lì zhí jìn jiǎn例直禁简
- jīn yǒng禁甬
- quàn cóng劝从
- jīn bào shì禁暴氏
- guǐ jīn诡禁
- shǎng yī quàn zhòng赏一劝众
- wén jìn文禁
- dān jīn丹禁
- jīn hào禁号
- jīn fǎ禁法
- bù jū jīn jì不拘禁忌
- jīn zhòng禁重
- jīn yuàn huáng禁苑黄
- jīn shěng禁省
- jīn é禁额