词典津童
津童
词语解释
津童[ jīn tóng ]
⒈ 船家的孩子。
引证解释
⒈ 船家的孩子。
引唐 张说 《喜度岭》诗:“江妾晨炊黍,津童夜櫂舟。”
唐 李端 《送路司谏侍从叔赴洪州》诗:“村女解收鱼,津童能用檝。”
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- gēng tóng耕童
- qiān niú jīn牵牛津
- què lǎo hái tóng却老还童
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- lóng jīn nǚ龙津女
- tiān jīn dà xué天津大学
- lóng jīn qiáo龙津桥
- jīn qú津衢
- jīn lì津吏
- jīn jì津漈
- jīn diàn津垫
- jīng jīn惊津
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- xǐ jīn jīn喜津津
- shén jī tóng神鸡童
- jīn mén tíng津门亭
- chōng tóng冲童
- jīn bù津步
- jīn háng津航
- jīn zú津卒
- chǐ huō tóu tóng尺豁头童
- jīn shuì津税
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- ér tóng wén xué儿童文学
- péng tóng搒童
- huáng tóng bái diān黄童白颠