词典禁钟
禁钟
词语解释
禁钟[ jìn zhōng ]
⒈ 宫禁中的钟。
引证解释
⒈ 宫禁中的钟。
引唐 韦应物 《送汾城王主簿》诗:“禁鐘春雨细,宫树野烟和。”
唐 白居易 《中书夜直梦忠州》诗:“禁鐘惊睡觉,唯不上东楼。”
相关词语
- jīn dié禁牒
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- dǐng zhōng鼎钟
- xīn jìn新禁
- chuán líng zhōng传令钟
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- jǔ tíng kòu zhōng举莛扣钟
- yǐ tíng kòu zhōng以莛叩钟
- jīn zhù禁住
- céng jìn层禁
- jīn lóu禁楼
- diào zhōng调钟
- jīn mài禁佅
- huáng zhōng huǐ黄钟毁
- sī jìn私禁
- jīn chén禁宸
- jīn fāng禁坊
- jīn fǔ禁府
- yǐ tíng kòu zhōng以莛扣钟
- jīn wéi mén禁围门
- lì zhí jìn jiǎn例直禁简
- jīn yǒng禁甬
- jīn bào shì禁暴氏
- guǐ jīn诡禁
- wén jìn文禁
- dān jīn丹禁
- qì shā zhōng kuí气杀钟馗
- jīn hào禁号
- jīn fǎ禁法
- bù jū jīn jì不拘禁忌