词典举门
举门
词语解释
举门[ jǔ mén ]
⒈ 满门,全家。
引证解释
⒈ 满门,全家。
引晋 葛洪 《抱朴子·勤求》:“或举门扣头,以向空坐……而病者不愈,死丧相袭。”
相关词语
- qīng mén qiáo青门桥
- miǎn jiě jǔ rén免解举人
- dù mén jué jì杜门絶迹
- jǔ cuō举撮
- shū xiāng mén hù书香门户
- yán qiū mén延秋门
- sǎo mén扫门
- què jǔ榷举
- kuáng jǔ狂举
- jǔ tíng kòu zhōng举莛扣钟
- lùn jǔ论举
- jǔ yáo yán举謡言
- jiē mén shàn街门扇
- jǔ shí suǒ举石锁
- jǔ piān bǔ bì举偏补弊
- jǔ chuán jī举船机
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- jǔ dà lüè xì举大略细
- jǔ shēng举声
- jǔ zhǐ zì ruò举止自若
- huà jǐ mén画戟门
- liáo mén zhī hè辽门之鹤
- jiāo jǔ交举
- shì mén仕门
- xiàng mén chū xiàng相门出相
- shěng mén省门
- diào jǔ调举
- mén miàn bēi门面杯
- dà mén zhōng大门中
- dōng mén yǎn东门眼