词典拒止
拒止
词语解释
拒止[ jù zhǐ ]
⒈ 阻塞,遏止。
引证解释
⒈ 阻塞,遏止。
引唐 韩愈 《与华州李尚书书》:“接过客俗子,絶口不挂时事,务为崇深,以拒止嫉妬之口。”
相关词语
- jǔ zhǐ zì ruò举止自若
- jué xīn zhǐ huǒ絶薪止火
- kǎn zhǐ liú xíng坎止流行
- wàng mén tóu zhǐ望门投止
- nì zhǐ匿止
- jù gé拒格
- jù shé拒折
- jù fǔ拒斧
- jù mén mù拒门木
- yī hé dǐ zhǐ伊何底止
- yán tán jǔ zhǐ言谈举止
- méi xíng zhǐ没行止
- zhī zhǐ bù rǔ知止不辱
- mí suǒ dǐ zhǐ靡所底止
- shēng gōng zhǐ guò生功止过
- lín zhǐ临止
- jǔ zhǐ shī cuò举止失措
- shēn bì gù jù深闭固拒
- jù lǐ拒理
- qiáo zhǐ谯止
- zhǐ jiàn止鍳
- dùn zhǐ顿止
- shùn zhǐ顺止
- sǐ ér hòu zhǐ死而后止
- gào zhǐ fān告止旛
- shè zhǐ舍止
- jiàn zhǐ谏止
- yǐ tāng zhǐ fèi以汤止沸
- yǒu xíng zhǐ有行止
- zhǐ kě wàng méi止渴望梅