词典开疆
开疆
词语解释
开疆[ kāi jiāng ]
⒈ 占领扩大领土。
英pioneer the frontiers;
引证解释
⒈ 开拓疆域。
引晋 陆机 《汉高祖功臣颂》:“王 信韩 孽,宅土开疆。我图尔才,越迁 晋阳。”
明 张居正 《谢赐貂鼠疏》:“昔 宋祖 开疆重武,远颁介胄之臣;今明主稽古右文,特赐章缝之侣。”
清 曹寅 《冰上打球词》之三:“开疆争捷论功多,緑酿葡萄金叵罗。”
国语辞典
开疆[ kāi jiāng ]
⒈ 开拓领域、国土。
引《晋书·卷三四·羊祜传》:「潜谋远计,辟国开疆。」
《文选·陆机·汉高祖功臣颂》:「王信韩孽,宅土开疆。」
相关词语
- jiāng chéng疆塍
- kāi fú开扶
- zhāi bù kāi摘不开
- kāi kǒu tiào开口跳
- fēng jiāng huà jiè封疆画界
- kāi màn qún dǎo开曼群岛
- kāi bǔ开卜
- jiāng yì疆毅
- cǐ jiāng ěr jiè此疆尔界
- kāi jìng开径
- kāi xīn jiàn cháng开心见肠
- kāi tuō开袥
- kāi kǒu huò开口货
- kāi fěng开讽
- kāi míng shēn shì开明绅士
- kāi shū开淑
- xìn kǒu kāi hē信口开喝
- kāi tú开屠
- miù xiǎng tiān kāi谬想天开
- kāi zhèn zhū开镇猪
- líng kāi灵开
- hán kāi函开
- jiāng què疆确
- jiāng gàn疆干
- qí kāi qǔ shèng旗开取胜
- kāi jī huāng开饥荒
- jiāng fǔ疆辅
- kāi huái ér开怀儿
- kāi shān bí zǔ开山鼻祖
- kāi mǔ开母