词典开精
开精
词语解释
开精[ kāi jīng ]
⒈ 开窍;开悟。
引证解释
⒈ 开窍;开悟。
引汉 王充 《论衡·实知》:“天下之事,世间之物,可思而知,愚夫能开精;不可思而知,上圣不能省。”
相关词语
- kāi fú开扶
- chì jīng jīng赤精精
- zhāi bù kāi摘不开
- kāi kǒu tiào开口跳
- yán jīng dān lì研精殚力
- jīng lǐ精理
- kāi màn qún dǎo开曼群岛
- kāi bǔ开卜
- jiǎn jīng sǔn lǜ剪精损虑
- xīn jīng心精
- jīng qù精趣
- kāi jìng开径
- jīng xìn精信
- jīng jīn liáng yù精金良玉
- yán jīng dān sī研精殚思
- kāi xīn jiàn cháng开心见肠
- kāi tuō开袥
- kāi kǒu huò开口货
- kāi fěng开讽
- kāi míng shēn shì开明绅士
- jīng yè dàn bái精液蛋白
- kāi shū开淑
- xìn kǒu kāi hē信口开喝
- méi jīng tā cǎi没精塌彩
- kāi tú开屠
- yán jīng gōu shēn研精钩深
- miù xiǎng tiān kāi谬想天开
- kāi zhèn zhū开镇猪
- líng kāi灵开
- hán kāi函开