词典抗喉
抗喉
词语解释
抗喉[ kàng hóu ]
⒈ 犹展喉,放喉。
引证解释
⒈ 犹展喉,放喉。
引南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·声律》:“夫商徵响高,宫羽声下;抗喉矫舌之差,攒脣激齿之异,廉肉相準,皎然可分。”
相关词语
- náo kàng挠抗
- kàng yán gāo yì抗颜高议
- kàng jì抗迹
- kàng wán抗玩
- kàng sǒng抗竦
- kàng jué抗絶
- kàng shǒu抗手
- kàng yǐn抗隐
- shū chū zǔ kàng输出阻抗
- kàng lǎng抗朗
- kàng làng抗浪
- kàng yì抗臆
- kàng dá抗答
- kàng jǐng抗刭
- kàng zhì抗质
- kàng yīn抗音
- kàng shǒu抗首
- jiǎo kàng矫抗
- kàng yuè抗越
- qiāo zú kàng shǒu跷足抗手
- kàng fú抗浮
- kàng cí抗辞
- jié kàng yào拮抗药
- kàng kuàng抗圹
- kàng nǐ抗拟
- kàng xí抗席
- kàng jìn抗进
- kàng yán wéi shī抗颜为师
- hóu cháng qì duǎn喉长气短
- ràng kàng让抗