词典康瓠
康瓠
词语解释
康瓠[ kāng hù ]
⒈ 空壶,破瓦壶。多用以喻庸才。
引证解释
⒈ 空壶,破瓦壶。多用以喻庸才。
引《尔雅·释器》:“康瓠谓之甈。”
郝懿行 义疏引《说文》:“康瓠,破瓠。”
《史记·屈原贾生列传》:“斡弃 周 鼎兮宝康瓠。”
宋 辛弃疾 《水调歌头》词:“歌 秦 缶,宝康瓠,世皆然。”
国语辞典
康瓠[ kāng hú ]
⒈ 空壶。
引《史记·卷八四·屈原贾生传》:「斡弃周鼎兮宝康瓠,腾驾罢牛兮骖蹇驴。」
宋·辛弃疾〈水调歌头·上界足官府〉词:「歌秦缶,宝康瓠,世皆然。」
相关词语
- kāng huì康惠
- kāng sī tǎn chá康斯坦察
- hù gē瓠歌
- qiān jīn yī hù千金一瓠
- kāng jiù康救
- kāng huāng康荒
- yǒng kāng xué pài永康学派
- kāng lú康庐
- xiè kāng lè tǐ谢康乐体
- kāng píng nà康平纳
- wù fù mín kāng物阜民康
- zhèng kāng chéng bì郑康成婢
- kāng qú zhī yáo康衢之谣
- wèi wáng dà hù魏王大瓠
- guā hù瓜瓠
- kāng xī dì康熙帝
- kāng fù yī xué康复医学
- dà hù zhī yòng大瓠之用
- xuán jiǔ hù fǔ玄酒瓠脯
- xiǎo kāng shuǐ píng小康水平
- píng kāng xiàng平康巷
- fù qiáng kāng lè富强康乐
- kāng yǒu wéi康有为
- diāo hù雕瓠
- píng kāng zhèng zhí平康正直
- sān kāng三康
- kāng cǎi ēn康采恩
- wèi wáng hù魏王瓠
- jí kāng吉康
- huān kāng欢康