词典亢爽
亢爽
词语解释
亢爽[ kàng shuǎng ]
⒈ 谓地势高旷。谓天高气爽。谓性格直爽。
引证解释
⒈ 谓地势高旷。
引宋 曾巩 《筠州学记》:“相州之东南,得亢爽之地,筑宫於其上。”
宋 王安石 《信州兴造记》:“营州 之西北亢爽之墟,以宅屯驻之师。”
明 方孝孺 《龟岩隐居记》:“石旁土田,衍沃可耕,而山势亢爽,风气固密,初无筑室於兹者。”
⒉ 谓天高气爽。
引《儒林外史》第四六回:“此时正是九月初五,天气亢爽。”
⒊ 谓性格直爽。
引清 王夫之 《薑斋诗话》:“熙甫 但能摆落纤弱,以亢爽居胜地耳;其实外腴中枯,静扣之,无一语出自赤心。”
柯灵 《香雪海·序一》:“我很欣赏他的亢爽和直言不讳,我将把它当作暮鼓晨钟,督促自己加紧工作。”
相关词语
- kàng huǐ亢悔
- kàng shì亢世
- láng kàng郎亢
- cáng tóu kàng nǎo藏头亢脑
- kàng hàn亢悍
- qún shuǎng羣爽
- shuǎng hào爽号
- kǎi shuǎng闿爽
- shuǎng liè爽烈
- xiān háo wú shuǎng纤毫无爽
- kàng jié亢节
- shuǎng kǎi爽恺
- shuǎng xìn爽信
- chōng shuǎng冲爽
- shuǎng liàng爽亮
- shuǎng liàn爽练
- shuǎng dāng爽当
- kàng zhuàng亢壮
- kàng lì亢丽
- kàng chí亢池
- děng lǐ xiāng kàng等礼相亢
- kàng hàn亢暵
- kàng cí亢辞
- kàng lì wéi néng亢厉为能
- bù shuǎng lèi shǔ不爽累黍
- shuǎng wèi爽味
- shuǎng xīn huō mù爽心豁目
- kàng chǒng亢宠
- kàng mǎn亢满
- mí kàng靡亢