词典垦草
垦草
词语解释
垦草[ kěn cǎo ]
⒈ 开垦荒地。
引证解释
⒈ 开垦荒地。
引《管子·小匡》:“垦草入邑,辟土聚粟。”
《战国策·秦策三》:“大夫种 为 越王 垦草创邑,辟地殖穀。”
《商君书·更法》:“于是遂出《垦草令》。”
相关词语
- qióng cǎo琼草
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- cǎo zhuó草酌
- jiě xià cǎo解夏草
- guǎ cǎo寡草
- yáo xiāng cǎo遥香草
- cǎo diàn zǐ草垫子
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- yì jué cǎo益决草
- jié lǜ cǎo劫律草
- xián huā yě cǎo闲花野草
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- qiū cǎo rén qíng秋草人情
- zhú jī cǎo竹鸡草
- fēng xíng cǎo mí风行草靡
- cǎo zhá草札
- cǎo shuài shōu bīng草率收兵
- lìng cǎo令草
- sān lài cǎo三赖草
- shì jiǎn cǎo誓俭草
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- ráng cǎo蘘草
- huáng guàn cǎo lǚ黄冠草履
- pí cǎo háng皮草行
- lěng miàn cǎo冷面草
- huáng guàn cǎo fú黄冠草服
- kěn chú垦除
- bǎi cǎo quán yú百草权舆
- lùn cǎo论草