词典孔罅
孔罅
词语解释
孔罅[ kǒng xià ]
⒈ 孔洞;缝隙。
引证解释
⒈ 孔洞;缝隙。
引宋 戴复古 《玉华洞》诗:“忆昨游 桂林,岩洞甲天下……神功巧穿凿,石壁生孔罅。”
相关词语
- kǒng fán sēn孔繁森
- kǒng zūn孔罇
- kǒng xí bù nuǎn孔席不暖
- kǒng wéi孔帷
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- kǒng sī zhōu qíng孔思周情
- bǎi kǒng qiān chuāng百孔千创
- kǒng zēng孔曾
- kǒng yóu孔猷
- liù àn kǒng mù六案孔目
- dān kǒng mù单孔目
- sān máo qī kǒng三毛七孔
- kǒng shì孔释
- kǒng qún孔羣
- bí kǒng liáo tiān鼻孔辽天
- qī kǒng shēng yān七孔生烟
- kǒng xí mò tū孔席墨突
- kǒng shèng rén孔圣人
- mén xià门罅
- kǒng cuì孔瘁
- cháng chuān kǒng肠穿孔
- kǒng mò孔墨
- mén xì fā xià扪隙发罅
- kǒng yè孔业
- gé dài yí kǒng革带移孔
- yǎn kǒng xiǎo眼孔小
- kǒng gài孔盖
- kǒng gōng孔公
- kǒng xié孔偕
- yuán kǒng fāng mù圆孔方木