词典狂酲
狂酲
词语解释
狂酲[ kuáng chéng ]
⒈ 大醉。
引证解释
⒈ 大醉。
引《庄子·人间世》:“南伯子綦 游乎 商 之丘,见大木焉……嗅之则使人狂酲,三日而不已。”
王先谦 集解引 李颐 曰:“狂如酲也,病酒曰酲。”
宋 陆游 《书房杂书》诗:“狂酲醒始悔,穷独老方知。”
鲁迅 《坟·文化偏至论》:“衝决嚣叫,状犹狂酲。”
相关词语
- kuáng jī狂击
- kuáng chū狂貙
- kuáng jì狂悸
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- kuáng xiá狂侠
- kuáng yì狂异
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- kuáng tū狂突
- kuáng huì狂会
- juān chéng蠲酲
- kuáng lǜ狂率
- kuáng fù shǐ狂副使
- huān xīn ruò kuáng欢欣若狂
- kuáng zhì狂穉
- qiú mǎ qīng kuáng裘马轻狂
- kuáng bì狂蔽
- kuáng fēng è làng狂风恶浪
- kuáng jù狂剧
- kuáng yàn狂艳
- kuáng yǒu狂友
- kuáng chí zǐ狂驰子
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- kuáng jìn狂进
- kuáng pā狂葩
- fēng kuáng蜂狂
- kuáng yú狂愚