词典狂痴
狂痴
词语解释
狂痴[ kuáng chī ]
⒈ 见“狂痴”。
引证解释
⒈ 亦作“狂痴”。
⒉ 癫狂痴呆。亦指癫狂痴呆的人。
引汉 陆贾 《新语·慎微》:“视之无优游之容,听之无仁义之辞,忽忽若狂痴,推之不往,引之不来。”
《汉书·韦玄成传》:“今子独坏容貌,蒙耻辱,为狂痴,光曜晻而不宣。”
汉 蔡琰 《悲愤诗》:“见此崩五内,恍惚生狂痴。”
清 郑燮 《骨董》诗:“钩深索远求,到老如狂痴。”
⒊ 愚鲁无知。用为谦词。见“狂痴”。
引唐 元稹 《叙诗寄乐天书》:“命与不遇,未遭可为之事;性与不惠,復无垂范之言。兀兀狂痴,行近四十。”
相关词语
- kuáng jī狂击
- chī lóng痴龙
- kuáng chū狂貙
- kuáng jì狂悸
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- kuáng xiá狂侠
- kuáng yì狂异
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- kuáng tū狂突
- kuáng huì狂会
- kuáng lǜ狂率
- kuáng fù shǐ狂副使
- huān xīn ruò kuáng欢欣若狂
- kuáng zhì狂穉
- qiú mǎ qīng kuáng裘马轻狂
- kuáng bì狂蔽
- kuáng fēng è làng狂风恶浪
- kuáng jù狂剧
- kuáng yàn狂艳
- kuáng yǒu狂友
- xiǎo xiá dà chī小黠大痴
- kuáng chí zǐ狂驰子
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- bàn chī bù diān半痴不颠
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- kuáng jìn狂进
- chī shuǐ痴水