词典旷放
旷放
词语解释
旷放[ kuàng fàng ]
⒈ 犹言旷达不羁。语出《晋书·向秀传》:“﹝秀﹞作《思旧赋》云:'嵇意远而疏,吕心旷而放。'”
引证解释
⒈ 犹言旷达不羁。
引语出《晋书·向秀传》:“﹝ 秀 ﹞作《思旧赋》云:‘ 嵇 意远而疎, 吕 心旷而放。’”
《新唐书·文艺传上·杜甫》:“甫 旷放不自检,好论天下大事。”
宋 邵伯温 《闻见前录》卷七:“范鲁公 戒子孙诗,其略曰:‘……戒尔勿旷放,旷放非端士。’”
清 百一居士 《壶天录》卷中:“吉 生 如愚,山左 人,故家子也,性旷放。”
国语辞典
旷放[ kuàng fàng ]
⒈ 言行豁达豪放。
引《新唐书·卷二〇一·文艺传上·杜审言传》:「甫旷放不自检,好论天下大事。」
相关词语
- xiū niú fàng mǎ休牛放马
- fàng cháo放朝
- kuàng suì chí jiǔ旷岁持久
- zhuō guǐ fàng guǐ捉鬼放鬼
- suǒ fàng索放
- zhī fàng支放
- fàng nián xué放年学
- liáng fàng量放
- pín kuàng贫旷
- fàng zé放责
- fàng bì放臂
- shě fàng舍放
- fàng pì yín chǐ放辟淫侈
- kuàng xué旷学
- fàng làng wú jī放浪无羁
- quán lì xià fàng权力下放
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- fàng dàn fēng liú放诞风流
- fàng xiè放绁
- fàng ní放麑
- sù fàng素放
- fàng jì放迹
- xiě fàng写放
- qiū fàng秋放
- gū kuàng孤旷
- fàng huǒ shāo shēn放火烧身
- fàng gào放告
- hào kuàng浩旷
- fàng yǐng放影
- fàng fān放番