词典狂酒
狂酒
词语解释
狂酒[ kuáng jiǔ ]
⒈ 使酒;发酒疯。
引证解释
⒈ 使酒;发酒疯。 《宋书·鲁爽传》:“孝建 元年二月, 义宣 报 爽,秋当同举。
引爽 狂酒乖谬,即日便起兵。”
相关词语
- dǎ jiǔ zuò打酒座
- jiǔ lín酒鳞
- què jiǔ qián榷酒钱
- kuáng jī狂击
- jiǔ yàn酒艳
- kuáng chū狂貙
- jiǔ sè zhī tú酒色之徒
- kuáng jì狂悸
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- fàn kēng jiǔ náng饭坑酒囊
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- jiǔ qiāng酒鎗
- shǐ jiǔ mà zuò使酒骂座
- kuáng xiá狂侠
- kuáng yì狂异
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- jiǔ liǎn酒脸
- kuáng tū狂突
- jiǔ dǒng酒董
- kuáng huì狂会
- fàn náng jiǔ wèng饭囊酒甕
- jiǔ pái jiān酒排间
- jiǔ xiǎng酒蠁
- liú huā tiān jiǔ榴花天酒
- jiǔ mǐ酒米
- láo jiǔ牢酒
- kuáng lǜ狂率
- zhēn qīn jiǔ真钦酒