词典狂狂
狂狂
词语解释
狂狂[ kuáng kuáng ]
⒈ 迷失本性。
引证解释
⒈ 迷失本性。
引《庄子·盗跖》:“子之道,狂狂汲汲,诈巧虚伪事也,非可以全真也,奚足论哉!”
成玄英 疏:“狂狂,失性也。”
唐 柳宗元 《东明张先生墓志》:“世皆狂狂,奔利死名;我独浩浩,端一以生。”
词语组词
相关词语
- kuáng jī狂击
- kuáng chū狂貙
- kuáng jì狂悸
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- kuáng xiá狂侠
- kuáng yì狂异
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- kuáng tū狂突
- kuáng huì狂会
- kuáng lǜ狂率
- kuáng fù shǐ狂副使
- huān xīn ruò kuáng欢欣若狂
- kuáng zhì狂穉
- qiú mǎ qīng kuáng裘马轻狂
- kuáng bì狂蔽
- kuáng fēng è làng狂风恶浪
- kuáng jù狂剧
- kuáng yàn狂艳
- kuáng yǒu狂友
- kuáng chí zǐ狂驰子
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- kuáng jìn狂进
- kuáng pā狂葩
- fēng kuáng蜂狂
- kuáng yú狂愚
- kuáng shuǐ狂水