词典旷谧
旷谧
词语解释
旷谧[ kuàng mì ]
⒈ 空旷寂静。
引证解释
⒈ 空旷寂静。
引《艺文类聚》卷七六引 南朝 齐 王融 《出家善门颂》:“道场旷謐,禪逕闲清。”
相关词语
- kuàng suì chí jiǔ旷岁持久
- pín kuàng贫旷
- kuàng xué旷学
- mì wěn谧稳
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- gū kuàng孤旷
- hào kuàng浩旷
- lí kuàng离旷
- kuàng zài旷载
- míng kuàng明旷
- kuàng rì lěi shí旷日累时
- huī tāi kuàng dàng恢胎旷荡
- níng kuàng凝旷
- kāi kuàng开旷
- mì xī谧息
- kuàng guān旷癏
- kuàng rèn旷任
- kuàng lǔ旷卤
- liáo kuàng寥旷
- kuàng jué yī shì旷绝一世
- gǔ kuàng瞽旷
- dài kuàng怠旷
- kuí kuàng魁旷
- kuàng chǎng旷敞
- kuàng mǎng旷漭
- xiá kuàng遐旷
- miǎo rú kuàng shì邈如旷世
- háo kuàng豪旷
- píng yǎn kuàng dàng平衍旷荡
- shí kuàng lái yuǎn实旷来远