词典狂烧
狂烧
词语解释
狂烧[ kuáng shāo ]
⒈ 猛烈的野火。
引证解释
⒈ 猛烈的野火。
引宋 梅尧臣 《观博阳山火》诗:“十月原野枯,连山起狂烧。”
宋 秦观 《马上口占》之二:“微茫山中起狂烧,隐约林梢低日车。”
相关词语
- shāo xiàn烧献
- shāo mái qián烧埋钱
- jiǎn xū shāo yào剪须烧药
- kuáng jī狂击
- kuáng chū狂貙
- kuáng jì狂悸
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- kuáng xiá狂侠
- kuáng yì狂异
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- kuáng tū狂突
- kuáng huì狂会
- kuáng lǜ狂率
- kuáng fù shǐ狂副使
- shāo gēng fàn烧羹饭
- huān xīn ruò kuáng欢欣若狂
- kuáng zhì狂穉
- qiú mǎ qīng kuáng裘马轻狂
- kuáng bì狂蔽
- qióng shāo穷烧
- kuáng fēng è làng狂风恶浪
- kuáng jù狂剧
- kuáng yàn狂艳
- kuáng yǒu狂友
- huǒ shāo xiān miào火烧祆庙
- kuáng chí zǐ狂驰子
- ruò shāo爇烧