词典狂童
狂童
词语解释
狂童[ kuáng tóng ]
⒈ 轻狂顽劣的少年。指狂悖作乱的人。童,奴才。此为鄙称。
引证解释
⒈ 轻狂顽劣的少年。
引《诗·郑风·褰裳》:“狂童之狂也且。”
孔颖达 疏:“狂童,谓狂顽之童稚。”
朱熹 集传:“狂童犹狂且,狡童也。”
清 宋荦 《<明遗民诗>序》:“岂能使狂童怨女,放士鲜民,皆奏清庙之音。”
⒉ 指狂悖作乱的人。童,奴才。此为鄙称。
引唐 韩愈 《送张道士序》:“臣有平贼策,狂童不难治。”
唐 韩偓 《乱后却至近甸有感》诗:“狂童容易犯 金门,比屋齐人作旅魂。”
国语辞典
狂童[ kuáng tóng ]
⒈ 狂妄顽劣的少年。
引《诗经·郑风·褰裳》:「子不我思,岂无他人?狂童之狂也且!」
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- kuáng jī狂击
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- kuáng chū狂貙
- kuáng jì狂悸
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- kuáng xiá狂侠
- kuáng yì狂异
- gēng tóng耕童
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- kuáng tū狂突
- kuáng huì狂会
- kuáng lǜ狂率
- kuáng fù shǐ狂副使
- huān xīn ruò kuáng欢欣若狂
- kuáng zhì狂穉
- qiú mǎ qīng kuáng裘马轻狂
- què lǎo hái tóng却老还童
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- kuáng bì狂蔽
- mí tóng迷童
- kuáng fēng è làng狂风恶浪
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- kuáng jù狂剧
- kuáng yàn狂艳
- shén jī tóng神鸡童