词典狂啸
狂啸
词语解释
狂啸[ kuáng xiào ]
⒈ 狂狡啸聚。指聚众作乱。猛烈的呼啸。
引证解释
⒈ 狂狡啸聚。指聚众作乱。 宋 文莹 《玉壶清话》卷八:“上怪问之, 驤 曰:‘臣解秩时,实无烽警。参见“狂狡”。
引蜀 民浮窳,易扰难安,以物情料之,但恐狂啸不测。’既而不久, 李顺 果叛,时皆伏其先见。”
⒉ 猛烈的呼啸。
引《历史研究》1976年第2期:“迎候他的并不是亲善的黄旗,而是洋枪大炮的狂啸。”
国语辞典
狂啸[ kuáng xiào ]
⒈ 大声狂叫。
例如:「他喜欢站在山顶上放声狂啸,纾解心中的闷气。」
相关词语
- qiū xiào秋啸
- kuáng jī狂击
- kuáng chū狂貙
- kuáng jì狂悸
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- kuáng xiá狂侠
- kuáng yì狂异
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- kuáng tū狂突
- kuáng huì狂会
- kuáng lǜ狂率
- kuáng fù shǐ狂副使
- péng xiào朋啸
- huān xīn ruò kuáng欢欣若狂
- kuáng zhì狂穉
- qiú mǎ qīng kuáng裘马轻狂
- kuáng bì狂蔽
- kuáng fēng è làng狂风恶浪
- kuáng jù狂剧
- kuáng yàn狂艳
- kuáng yǒu狂友
- kuáng chí zǐ狂驰子
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- mìng chóu xiào lǚ命俦啸侣
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- kuáng jìn狂进
- luán xiào鸾啸