词典款门
款门
词语解释
款门[ kuǎn mén ]
⒈ 敲门。
⒉ 犹款塞。
引证解释
⒈ 敲门。
引《晏子春秋·杂上十二》:“景公 饮酒,夜移于 晏子 之家。前驱款门,曰:‘君至。’”
宋 陆游 《老学庵笔记》卷三:“一日,有道人状貌甚伟,款门求见。”
清 戴名世 《游吼山记》:“维舟登岸,寻之,得一尼庵。款门入,盖皆石壁环焉。”
⒉ 犹款塞。
引明 唐顺之 《南征歌》:“军书插羽速星奔, 邛 僰 夷王尽款门。”
国语辞典
款门[ kuǎn mén ]
⒈ 叩门。
引唐·柳宗元〈钴鉧潭记〉:「其上有居者,以余之亟游也,一旦款门来告曰:『不胜官租私券之委积,既芟山而更居,愿以潭上田,贸财以缓祸。』」
相关词语
- kuǎn yuē款约
- kuǎn biān款边
- cān kuǎn参款
- kuǎn shùn款顺
- qīng mén qiáo青门桥
- dù mén jué jì杜门絶迹
- kuǎn yán款言
- kuǎn chén款陈
- shū xiāng mén hù书香门户
- yán qiū mén延秋门
- sǎo mén扫门
- jiē mén shàn街门扇
- huà jǐ mén画戟门
- liáo mén zhī hè辽门之鹤
- shì mén仕门
- xiàng mén chū xiàng相门出相
- shěng mén省门
- mén miàn bēi门面杯
- kuǎn jīn款襟
- dà mén zhōng大门中
- dōng mén yǎn东门眼
- kuǎn yù款遇
- xiǎo mén xià小门下
- chéng mén dù xuě程门度雪
- xiǎo mén shēng小门生
- chē cè guō mén车侧郭门
- huáng mén běi sì黄门北寺
- dù mén zì shǒu杜门自守
- xū kuǎn虚款
- mén guǎn xiān shēng门馆先生