词典枯苗
枯苗
词语解释
枯苗[ kū miáo ]
⒈ 枯萎的禾苗。
引证解释
⒈ 枯萎的禾苗。
引《南史·范泰传》:“有蝗之处,县官多课人捕之,无益於枯苗,有伤於杀害。”
相关词语
- kū tǐ huī xīn枯体灰心
- kuò miáo括苗
- gōng chéng gǔ kū功成骨枯
- shí làn jiāng kū石烂江枯
- kū gǔ zhī yú枯骨之馀
- kū téng zhàng枯藤杖
- kū chán枯蝉
- kū hè枯壑
- kū shǒu枯守
- qíng miáo情苗
- kū xíng huī xīn枯形灰心
- kū qí枯萁
- kū yáng zhī tí枯杨之稊
- kū yú bìng hè枯鱼病鹤
- huān miáo ài yè欢苗爱叶
- kū xián枯闲
- miáo mò苗末
- lā xiǔ cuī kū拉朽摧枯
- kū zhān枯鳣
- kū gǔ shuì枯骨税
- jiāo kū燋枯
- kū tiáo枯条
- kū cóng枯丛
- kū gēng枯耕
- kū rǎng枯壤
- jí kū疾枯
- kū xiǔ zhī yú枯朽之余
- chóu miáo愁苗
- kū quán枯泉
- kū tíng枯莛