词典枯壤
枯壤
词语解释
枯壤[ kū rǎng ]
⒈ 干枯的田地。
引证解释
⒈ 干枯的田地。
引《晋书·沮渠蒙逊载记》:“顷自春炎旱,害及时苗,碧原青野,倏为枯壤。”
相关词语
- kū tǐ huī xīn枯体灰心
- qú rǎng衢壤
- gōng chéng gǔ kū功成骨枯
- shí làn jiāng kū石烂江枯
- kū gǔ zhī yú枯骨之馀
- kū téng zhàng枯藤杖
- kū chán枯蝉
- kū hè枯壑
- kū shǒu枯守
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- kū xíng huī xīn枯形灰心
- kū qí枯萁
- kū yáng zhī tí枯杨之稊
- qián rǎng潜壤
- kū yú bìng hè枯鱼病鹤
- kū xián枯闲
- fēng rǎng封壤
- qiū rǎng丘壤
- lā xiǔ cuī kū拉朽摧枯
- qióng quán xiǔ rǎng穷泉朽壤
- qì rǎng弃壤
- kū zhān枯鳣
- kū gǔ shuì枯骨税
- jiāo kū燋枯
- kū tiáo枯条
- kū cóng枯丛
- kū gēng枯耕
- jī rǎng gǔ fù击壤鼓腹
- jí kū疾枯
- tiān rǎng zhī pàn天壤之判