词典朗讽
朗讽
词语解释
朗讽[ lǎng fěng ]
⒈ 高声讽诵。
引证解释
⒈ 高声讽诵。
引明 宋濂 《王冕传》:“尝倣《周礼》,著书一卷,坐卧自随,秘不使人观。更深人寂,輒挑灯朗讽。”
明 李东阳 《坠马后柬萧文明给事长句并呈同游诸君子》诗:“高吟朗讽犹舌存,欹坐仄书书屡误。”
相关词语
- hé lǎng和朗
- kāi fěng开讽
- kǎi lǎng闿朗
- lǜ fěng律讽
- lǎng lǎng cuì cuì朗朗脆脆
- fēn lǎng lǎng分朗朗
- lǎng wù朗寤
- róng lǎng融朗
- kàng lǎng抗朗
- jùn lǎng儁朗
- jiǎng fěng讲讽
- shū méi lǎng mù疏眉朗目
- jiè gǔ fěng jīn借古讽今
- yī lǎng gāo yuán伊朗高原
- lǎng ruò liè méi朗若列眉
- lǎng xī朗夕
- lǎng yí朗夷
- liáo lǎng辽朗
- lǎng sòng shī朗诵诗
- fěng dào讽道
- lǎng shàn朗赡
- lǎng yuè qīng fēng朗月清风
- bù lǎng zú布朗族
- lǎng kè朗客
- lǎng dàn朗旦
- lǎng jiàn朗鉴
- lǎng mù shū méi朗目疏眉
- shū lǎng lǎng疏朗朗
- lǎng xiù朗秀
- lǎng xù朗旭