词典浪浪
浪浪
词语解释
浪浪[ làng làng ]
⒈ 流貌。
⒉ 象声词。形容雨、水等流动的声音。
引证解释
⒈ 流貌。
引《楚辞·离骚》:“揽茹蕙以掩涕兮,沾余襟之浪浪。”
王逸 注:“浪浪,流貌也。”
洪兴祖 补注:“浪音郎。”
三国 魏 曹植 《洛神赋》:“抗罗袂以掩涕兮,泪流襟之浪浪。”
唐 司空图 《二十四诗品·豪放》:“天风浪浪,海山苍苍,真力弥满,万象在傍。”
宋 苏轼 《雨中游天竺灵感观音院》诗:“蚕欲老,麦半黄,前山后山雨浪浪。”
⒉ 象声词。形容雨、水等流动的声音。
引清 卓发之 《裓园嫘史·无山堂》诗:“我看平若水,云际听浪浪。”
国语辞典
浪浪[ láng láng ]
⒈ 水流的样子。
引《文选·曹植·洛神赋》:「罗袂以掩涕兮,泪流襟之浪浪。」
唐·韩愈〈别知赋〉:「雨浪浪其不止,云浩浩其常浮,知来者之不可以数,哀去此而无由。」
词语组词
相关词语
- làng zǐ zǎi xiàng浪子宰相
- fú píng làng gěng浮萍浪梗
- làng cāng浪苍
- zuò làng xīng fēng作浪兴风
- làng dàn浪旦
- fēng píng làng jì风萍浪迹
- jiāo làng蛟浪
- làng mà浪骂
- huō làng豁浪
- làng huá浪华
- fàng làng wú jī放浪无羁
- chèn bō zhú làng趁波逐浪
- píng zōng làng yǐng萍踪浪影
- fēng liú bó làng风流博浪
- kuáng fēng è làng狂风恶浪
- kàng làng抗浪
- làng ruǐ fú huā浪蕊浮花
- làng mù浪木
- láo làng窂浪
- làng jì fú zōng浪迹浮踪
- làng tián bō jìng浪恬波静
- làng ruǐ fú huā浪蘂浮花
- làng fèi bǐ mò浪费笔墨
- chōng fēng pò làng冲风破浪
- làng gěng浪梗
- qīng làng轻浪
- làng kǎn浪侃
- làng rán浪然
- làng hén浪痕
- mò làng末浪