词典莲根
莲根
词语解释
莲根[ lián gēn ]
⒈ 即藕。
引证解释
⒈ 即藕。
引元 袁桷 《次韵瑾子过梁山泊》:“莲根涨新圩,蒲芽护荒坻。”
元 周霆震 《冰盘藕雪》诗:“文园近日真消渴,莫种莲根引恨长。”
相关词语
- sāng gēn xiàn桑根线
- sōu gēn wèn dǐ搜根问底
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- zhī gēn ér知根儿
- gēn wài shī féi根外施肥
- bù gēn zhī tán不根之谈
- huǒ shēng lián火生莲
- gēn hù根枑
- yǎo dé cài gēn咬得菜根
- chì gēn cài赤根菜
- bēi ěr gēn卑尔根
- gēn shú根熟
- dú gēn gū zhǒng独根孤种
- fǎn gēn反根
- fèng yǎn lián凤眼莲
- qīng lián gōng青莲宫
- bàn biān lián半边莲
- zhōng gēn中根
- gēn bǔ根捕
- cǎi lián duì采莲队
- dú xíng gēn独行根
- tài yī lián zhōu太一莲舟
- xià gēn下根
- bá shù sōu gēn拔树搜根
- lián huá lè莲华乐
- gēn qióng根穷
- gēn pán jié cuò根蟠节错
- gēn pǔ根谱
- tiě xiàn lián铁线莲
- gēn zhèng根证