词典梁门
梁门
词语解释
梁门[ liáng mén ]
⒈ 古地名。在今河北省徐水县。战国时为赵(后属燕)之汾门。_宋时为安肃军治。公元1004年契丹南下,宋将魏能守此,契丹[攻不陷,时有“铜梁门”之称。
⒉ 古地名。指大梁夷门。在今河南省开封市。
⒊ 中医经络穴位名。位于脐上四寸,旁开二寸处。
引证解释
⒈ 古地名。在今 河北省 徐水县。战国 时为 赵 (后属 燕 )之 汾门。北宋 时为 安肃军 治。公元1004年 契丹 南下, 宋 将 魏能 守此, 契丹 久攻不陷,时有“铜 梁门”之称。
引北魏 郦道元 《水经注·易水》:“俗又谓是水为 武隧津,津 北对 长城 门谓之 汾门 ……亦曰 汾水 门,又谓之 梁门 矣。”
⒉ 古地名。指 大梁 夷门。在今 河南省 开封市。
引南朝 梁 江淹 《伤友人赋》:“余结谊兮 梁门,復从官 朱 藩。”
胡之骥 注:“梁门,大梁 夷门 也。”
⒊ 中医经络穴位名。位于脐上四寸,旁开二寸处。
引《医宗金鉴·刺灸心法要诀·胃经穴歌》:“膺窗乳中下乳根,不容承满出梁门。”
注:“从承满下一寸,亦旁开中行二寸,梁门穴也。”
相关词语
- fǔ liáng yì zhù抚梁易柱
- qīng mén qiáo青门桥
- cì gǔ xuán liáng刺骨悬梁
- dù mén jué jì杜门絶迹
- zhāo liáng mù jìn朝梁暮晋
- shū xiāng mén hù书香门户
- yán qiū mén延秋门
- sǎo mén扫门
- zhòng liáng shì仲梁氏
- àn yǒu kōng liáng暗牖空梁
- jiē mén shàn街门扇
- huà jǐ mén画戟门
- liáo mén zhī hè辽门之鹤
- shì mén仕门
- xiàng mén chū xiàng相门出相
- shěng mén省门
- mén miàn bēi门面杯
- dà mén zhōng大门中
- dōng mén yǎn东门眼
- qǐ liáng chéng杞梁城
- xiǎo mén xià小门下
- chéng mén dù xuě程门度雪
- huáng liáng yī mèng黄梁一梦
- xiǎo mén shēng小门生
- chē cè guō mén车侧郭门
- huáng mén běi sì黄门北寺
- dù mén zì shǒu杜门自守
- mén guǎn xiān shēng门馆先生
- jīn wéi mén禁围门
- bā lì mén巴力门