词典良朋
良朋
词语解释
良朋[ liáng péng ]
⒈ 好友。
引证解释
⒈ 好友。
引《诗·小雅·常棣》:“每有良朋,况也永叹。”
唐 李商隐 《漫成》诗之一:“沉 宋 裁辞矜变律, 王 杨 落笔得良朋。”
《三国演义》第五七回:“弦歌知雅意,杯酒谢良朋。”
续范亭 《登高望林老叶参谋长不至》诗:“闻道 延安 多集会,良朋不至秋风来。”
国语辞典
良朋[ liáng péng ]
⒈ 好朋友,知己。
引晋·陶渊明〈停云〉诗:「良朋悠邈,搔首延伫。」
《文选·张华·幽愤诗》:「内负宿心,外恧良朋。」
近良友 益友
相关词语
- sān liáng chén三良臣
- xiān yī liáng mǎ鲜衣良马
- liáng nóng良农
- jīng jīn liáng yù精金良玉
- liáng jù良聚
- miàn péng面朋
- péng xiào朋啸
- péng yǐn朋饮
- liáng suí良绥
- yù liáng zá kǔ鬻良杂苦
- liáng zhì měi shǒu良质美手
- zhuō bù liáng捉不良
- gōng liáng公良
- liáng shǒu良守
- liáng xì良细
- mǎ liáng méi马良眉
- liáng shǒu良手
- xián mǔ liáng qī贤母良妻
- gǒu dǎng hú péng狗党狐朋
- liáng chēng良称
- liáng jià良价
- liáng guì良贵
- péng bāng朋帮
- bù liáng cái不良才
- nài jiǔ péng耐久朋
- wàng xíng péng忘形朋
- péng zhí朋执
- shī jiǔ péng chái诗酒朋侪
- liáng yǒu hùn zá良莠混杂
- liáng xuǎn良选