词典脸红
脸红
词语解释
脸红[ liǎn hóng ]
⒈ 脸发红。多形容羞愧、害羞。
例他的脸红泄露了他的窘迫。
脸红脖子粗。
英blush; become red-faced; one's face colours up;
引证解释
⒈ 脸发红。多形容害羞,羞愧。
引鲁迅 《准风月谈·“商定”文豪》:“倘说,作者是饿着肚子,专心在为社会服务,恐怕说出来有点要脸红罢。”
沙汀 《丁跛公》:“一点也不脸红,他让人们称他做老太爷了。”
任大星 《小女伴月华》:“我很少跟女孩子说过话,见了女孩子就会脸红。”
国语辞典
脸红[ liǎn hóng ]
⒈ 受事物刺激而脸色发红。
引《儒林外史·第四回》:「二位恐怕脸红,不敢多用,吃了半杯放下。」
《红楼梦·第二六回》:「四目却相对时,红玉不觉脸红了。」
近酡颜
相关词语
- hóng tīng红鞓
- chú hóng zhuō lǜ除红捉緑
- lù cǎn hóng xiāo緑惨红销
- shāng liǎn伤脸
- hóng gāng红釭
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- zuò zuǐ liǎn做嘴脸
- jiǔ liǎn酒脸
- máo liǎn毛脸
- hóng qí pǔ红旗谱
- pǐn hóng píng lǜ品红评緑
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- yù hóng chūn玉红春
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- lù nǚ hóng nán緑女红男
- shàn pí shàn liǎn讪皮讪脸
- qiān hóng sī牵红丝
- āi jiān cā liǎn挨肩擦脸
- hóng mú zǐ红模子
- huā zhú hóng zhuāng花烛红妆
- zuì hóng zhuāng醉红妆
- hóng qí lín红骐驎
- miàn hóng guò ěr面红过耳
- lǎo zhe liǎn pí老着脸皮
- lǜ cǎn hóng chóu绿惨红愁
- mǎi liǎn miàn买脸面
- jiǎng liǎn讲脸
- hóng fǔ guàn xiǔ红腐贯朽
- cuì hóng xiāng翠红乡
- àn lǜ xī hóng暗绿稀红