词典令妹
令妹
词语解释
令妹[ lìng mèi ]
⒈ 犹言贤妹。
⒉ 尊称对方之妹。
引证解释
⒈ 犹言贤妹。
引《艺文类聚》卷二九引 晋 左思 《赠妹九嫔悼离》诗:“峩峩令妹,应期诞生,如兰之秀,如芝之荣。”
宋 苏轼 《与外生柳闳书》:“北归万里,无足言者,独不见我令妹贤妹夫,此心如割。”
⒉ 尊称对方之妹。
引《水浒传》第五十回:“只是令妹引人捉了我 王矮虎,因此还礼,拿了令妹。你把 王矮虎 放回还我,我便把令妹还你。”
国语辞典
令妹[ lìng mèi ]
⒈ 称谓:(1) 古代称自己的妹辈,即贤妹。宋·苏轼〈与外生柳闳〉:「北归万里,无足言者,独不见我令妹贤妹夫。」(2) 敬称他人的妹妹。
引《水浒传·第五〇回》:「只是令妹引人捉了我王矮虎,因此还礼,拿了令妹。」
相关词语
- chuán líng zhōng传令钟
- shū lìng淑令
- màn lìng慢令
- nì lìng逆令
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- lìng qǔ令曲
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令
- lìng sì令似
- tóu zǐ lìng骰子令
- lìng rén mò cè令人莫测
- lìng cī令疵
- qǐ lìng起令
- lìng cǎo令草
- qiān lìng迁令
- chái sāng lìng柴桑令
- jìng yán lìng sè静言令色
- chāi zì lìng拆字令
- zhì lìng治令
- lǜ gēng lìng率更令
- nòng lìng弄令
- líng wén jiā yù令闻嘉誉
- bèi líng背令
- gū líng孤令
- shèng lìng圣令
- wáng xiàn lìng王县令
- lìng gǔ令鼓
- wǔ shēn sān lìng五申三令
- fā hào chū lìng发号出令
- lìng gōng xiāng令公香