词典领青
领青
词语解释
领青[ lǐng qīng ]
⒈ 谓带领他人锄草松土。
引证解释
⒈ 谓带领他人锄草松土。
引梁斌 《播火记》十一:“领青的、贴青的、打杂儿的,都来到了。”
相关词语
- qīng shān yī fà青山一发
- bái jiá qīng shān白帢青衫
- qīng yì青鹢
- qīng mén qiáo青门桥
- qīng shān jiā青山家
- qīng ní xìn青泥信
- qīng kòu青鷇
- qīng hé zhàn青河战
- qīng yún pǔ青云谱
- qīng sāi青塞
- qīng bì青陛
- hù qīng护青
- qīng yóu mù青油幕
- qīng zhī lù yè青枝緑叶
- qīng sēn sēn青森森
- rú lǐng襦领
- qīng pén青湓
- chōu qīng pèi bái抽青配白
- qīng fān青旛
- qīng chūn kè青春客
- biāo xīn lǐng yì标新领异
- quán qí shǒu lǐng全其首领
- qīng lián gōng青莲宫
- duō lǐng dào páo裰领道袍
- qīng líng tái青陵台
- qīng pèi青旆
- qīng gū青菰
- qīng mén jiě mèi青门解袂
- qīng táo青梼
- lǐng shāng领墒