词典领使
领使
词语解释
领使[ lǐng shǐ ]
⒈ 谓主管其事。
引证解释
⒈ 谓主管其事。
引《新唐书·吕諲传》:“帝復两京,詔尽繫羣臣之污贼者,以御史中丞 崔器 、宪部侍郎 韩择木,大理卿 严向 为三司使处其罪,又詔御史大夫 李峴 及 諲 领使。”
《新唐书·刘晏传》:“常衮 执政,忌 晏 有公望,乃言 晏 旧德,当师长百僚,用为左僕射,实欲夺其权。帝以计务方治,詔以僕射领使如旧。”
相关词语
- yì shǐ méi huā驿使梅花
- yūn yūn shǐ氲氲使
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- shǐ jiǔ mà zuò使酒骂座
- wū tái shǐ jūn乌台使君
- guān shǐ fù rén官使妇人
- rú lǐng襦领
- sàn shǐ散使
- àn lǐ shǐ jìn暗里使劲
- qīng dào shǐ清道使
- yùn shǐ运使
- biāo xīn lǐng yì标新领异
- quán qí shǒu lǐng全其首领
- shǐ xián rèn néng使贤任能
- kuáng fù shǐ狂副使
- duō lǐng dào páo裰领道袍
- jǔ xián shǐ néng举贤使能
- guǎn shǐ馆使
- shùn fēng shǐ fān顺风使帆
- shǐ liào suǒ jí使料所及
- shǐ dī zuǐ使低嘴
- lǐng shāng领墒
- jǐn chéng shǐ锦城使
- kàn fēng shǐ chuán看风使船
- huò bǎo shǒu lǐng获保首领
- shǐ fú使符
- huí tú shǐ回图使
- lǐng yì biāo xīn领异标新
- shǐ yá使牙
- fā zòng zhǐ shǐ发纵指使