词典龙宾
龙宾
词语解释
龙宾[ lóng bīn ]
⒈ 守墨之神。唐冯贽《云仙杂记·陶家瓶馀事》:“玄宗御案墨曰龙香剂。一日,见墨上有小道士如蝇而行。上叱之。即呼'万岁',曰:'臣即墨之精--黑松使者也。凡世人有文者,其墨上皆有龙宾十二。'上神之,乃以分赐掌文官。”后因用指名墨。
引证解释
⒈ 守墨之神。
引唐 冯贽 《云仙杂记·陶家瓶馀事》:“玄宗 御案墨曰龙香剂。一日,见墨上有小道士如蝇而行。上叱之。即呼‘万岁’,曰:‘臣即墨之精-- 黑松使者 也。凡世人有文者,其墨上皆有龙宾十二。’上神之,乃以分赐掌文官。”
后因用指名墨。 元 泰不华 《桐花烟为吴国良赋》诗:“龙宾十二吾何有,不意龙文入吾手。”
元 本 高明 《琵琶记·五娘书馆题诗》:“芸叶分香走鱼蠹,芙蓉妆粉养龙宾。”
相关词语
- lóng biāo龙镳
- lóng zhàn yú hài龙战鱼骇
- lóng rán pān qì龙髯攀泣
- lóng jǐng chá龙井茶
- hǔ jù lóng pán虎据龙蟠
- lóng pán hǔ jù龙蟠虎踞
- lóng gōng zhú龙公竹
- lóng kǎn龙槛
- pán lóng chāi蟠龙钗
- fēi lóng蜚龙
- lóng gēng龙羹
- chī lóng痴龙
- lóng xíng hǔ biàn龙行虎变
- lóng pán hǔ rào龙蟠虎绕
- pào fèng pēng lóng砲凤烹龙
- lóng xiáng fèng yuè龙翔凤跃
- hǔ dòu lóng zhēng虎斗龙争
- lóng biàn龙变
- kàn bīn衎宾
- lóng wěi yán龙尾岩
- bīn cì宾次
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- suì zài lóng shé岁在龙蛇
- shān lóng山龙
- lóng shé zhī shī龙蛇之诗
- lóng yóu龙斿
- lóng jiù龙厩
- lóng lín bǐng龙鳞饼
- lóng hàn fèng chú龙翰凤雏
- diāo lóng huà fèng雕龙画凤