词典龙鸣狮吼
龙鸣狮吼
词语解释
龙鸣狮吼[ lóng míng shī hǒu ]
⒈ 鲁迅《古小说钩沉》引南朝·宋·刘义庆《世说》:“王子乔墓在京茂陵,国乱时,有人盗发之,都无所见,唯有一剑,县在空中,欲取之,剑便作龙鸣虎吼。”
引证解释
⒈ 后因以“龙鸣狮吼”喻沉郁雄壮的声音。
引鲁迅 《古小说钩沉》引 南朝 宋 刘义庆 《世说》:“王子乔 墓在京 茂陵,国乱时,有人盗发之,都无所见,唯有一剑,县在空中,欲取之,剑便作龙鸣虎吼。”
《维摩经·佛国品》:“演法无畏,犹狮子吼。其所讲説,乃如雷震。”
陈世宜 《醉歌》:“高歌梵唱声相杂,龙鸣狮吼成须臾。”
相关词语
- lóng biāo龙镳
- lóng zhàn yú hài龙战鱼骇
- lóng rán pān qì龙髯攀泣
- lóng jǐng chá龙井茶
- hú míng gōu huǒ狐鸣篝火
- hǔ jù lóng pán虎据龙蟠
- lóng pán hǔ jù龙蟠虎踞
- lóng gōng zhú龙公竹
- lóng kǎn龙槛
- pán lóng chāi蟠龙钗
- fēi lóng蜚龙
- lóng gēng龙羹
- chī lóng痴龙
- lóng xíng hǔ biàn龙行虎变
- lóng pán hǔ rào龙蟠虎绕
- pào fèng pēng lóng砲凤烹龙
- lóng xiáng fèng yuè龙翔凤跃
- hǔ dòu lóng zhēng虎斗龙争
- lóng biàn龙变
- lóng wěi yán龙尾岩
- míng gù鸣顾
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- suì zài lóng shé岁在龙蛇
- shān lóng山龙
- lóng shé zhī shī龙蛇之诗
- lóng yóu龙斿
- yuè jiǎ míng jūn越甲鸣君
- lóng jiù龙厩
- jī míng jiè dàn鸡鸣戒旦
- lóng lín bǐng龙鳞饼