词典乱兵
乱兵
词语解释
乱兵[ luàn bīng ]
⒈ 叛乱的士兵。
英mutinous soldiers;
⒉ 溃散的军队。
英totally undisciplined troops;
引证解释
⒈ 叛乱。
引《国语·晋语八》:“自 穆侯 以至于今,乱兵不輟。”
⒉ 叛乱或溃散的士兵。
引《后汉书·崔烈传》:“及 李傕 入 长安,为乱兵所杀。”
《南史·宋始兴王濬传》:“潘淑妃 遂为乱兵所害。”
《儿女英雄传》第一回:“﹝ 唐明皇 ﹞不知究奸相,责骄帅,斩乱兵,眼睁睁的看着人把个平日爱如性命的得宝子活活逼死。”
国语辞典
乱兵[ luàn bīng ]
⒈ 失控的军队或溃散的士兵。
引《后汉书·卷一〇·皇后纪下·灵思何皇后纪》:「舞阳君亦为乱兵所杀。」
⒉ 兵乱、战事。
引《国语·晋语八》:「自穆侯以至于今,乱兵不辍。」
相关词语
- gōng wèi bīng宫卫兵
- pī jiǎ chí bīng被甲持兵
- bīng zhì兵质
- běn bīng fǔ本兵府
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- luàn zāi乱灾
- wán bīng dú wǔ玩兵黩武
- bīng shì cāo兵式操
- tún luàn屯乱
- jí bīng急兵
- cì bīng刺兵
- píng lín bīng平林兵
- miù luàn谬乱
- bīng mù兵木
- zhì bīng至兵
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- bīng qí兵旗
- bīng wǔ兵伍
- dú luàn毒乱
- hán xìn jiàng bīng韩信将兵
- luàn sōng sōng乱松松
- dòng bīng峒兵
- qiǎn jiāng zhēng bīng遣将征兵
- luàn chén nì zǐ乱臣逆子
- luàn bài乱败
- shuǐ niú bīng水牛兵
- ná bīng挐兵
- yì wū bīng义乌兵
- xīn fán lǜ luàn心烦虑乱
- yǔ líng xīng luàn雨零星乱