词典乱根
乱根
词语解释
乱根[ luàn gēn ]
⒈ 祸乱的根源。
引证解释
⒈ 祸乱的根源。
引汉 焦赣 《易林·大有之咸》:“牝鸡雄晨,主作乱根。”
郭沫若 《女神·夜》诗:“你是贫富、贵贱、美恶、贤愚一切乱根苦蒂的大熔炉。”
相关词语
- sāng gēn xiàn桑根线
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- luàn zāi乱灾
- tún luàn屯乱
- sōu gēn wèn dǐ搜根问底
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- zhī gēn ér知根儿
- miù luàn谬乱
- gēn wài shī féi根外施肥
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- bù gēn zhī tán不根之谈
- gēn hù根枑
- dú luàn毒乱
- luàn sōng sōng乱松松
- luàn chén nì zǐ乱臣逆子
- luàn bài乱败
- yǎo dé cài gēn咬得菜根
- xīn fán lǜ luàn心烦虑乱
- chì gēn cài赤根菜
- yǔ líng xīng luàn雨零星乱
- luàn jǐng乱阱
- yǎn huā xīn luàn眼花心乱
- huò luàn xiāng xún祸乱相寻
- bēi ěr gēn卑尔根
- gēn shú根熟
- cān luàn参乱
- dú gēn gū zhǒng独根孤种
- fǎn gēn反根
- pò líng sān luàn破零三乱
- luàn xià fēng biāo乱下风飑