词典乱门
乱门
词语解释
乱门[ luàn mén ]
⒈ 作乱的人家。
引证解释
⒈ 作乱的人家。
引《左传·昭公十九年》:“谚曰:‘无过乱门。’”
《吕氏春秋·原乱》:“故诗曰:‘毋过乱门’,所以远之也。”
相关词语
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- luàn zāi乱灾
- tún luàn屯乱
- qīng mén qiáo青门桥
- miù luàn谬乱
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- dù mén jué jì杜门絶迹
- dú luàn毒乱
- shū xiāng mén hù书香门户
- yán qiū mén延秋门
- sǎo mén扫门
- luàn sōng sōng乱松松
- jiē mén shàn街门扇
- luàn chén nì zǐ乱臣逆子
- luàn bài乱败
- huà jǐ mén画戟门
- liáo mén zhī hè辽门之鹤
- xīn fán lǜ luàn心烦虑乱
- shì mén仕门
- xiàng mén chū xiàng相门出相
- shěng mén省门
- yǔ líng xīng luàn雨零星乱
- mén miàn bēi门面杯
- luàn jǐng乱阱
- dà mén zhōng大门中
- yǎn huā xīn luàn眼花心乱
- dōng mén yǎn东门眼
- huò luàn xiāng xún祸乱相寻
- xiǎo mén xià小门下
- chéng mén dù xuě程门度雪