词典卤丁
卤丁
词语解释
卤丁[ lǔ dīng ]
⒈ 海边制盐者。
引证解释
⒈ 海边制盐者。
引《元典章·工部二·桥道》:“灶户滷丁,恶少泼皮,诸色人等,纠合成群。”
清 顾炎武 《天下郡国利病书·江南十》:“滨海灶户,谓之滷丁。”
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- dīng niáng zǐ丁娘子
- dīng qiáng丁强
- lǔ zhuō卤拙
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- lǔ yān卤烟
- lǔ dài tīng卤代烃
- kè dīng客丁
- jiāo dīng骄丁
- jí dīng及丁
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- pín dīng贫丁
- dīng xī lín丁西林
- bào dīng报丁
- bái dīng xiāng白丁香
- biān dīng边丁
- qì lǔ碛卤
- qiū dīng秋丁
- shā lǔ沙卤
- lǔ zhì卤质
- qí dīng畦丁
- dīng shé丁折
- dīng zǐ xiāng丁子香