词典锣鼓喧天
锣鼓喧天
词语解释
锣鼓喧天[ luó gǔ xuān tiān ]
⒈ 锣声鼓声直上九霄。形容气氛热烈。
例只见山坡后面,锣鼓喧天,早撞出两彪军马。——《水浒传》
英a deafening sound of beating the gongs and drums; great din of gongs and drums;
国语辞典
锣鼓喧天[ luó gǔ xuān tiān ]
⒈ 敲锣打鼓的声音响彻云霄。形容气氛热闹非凡。
引元·关汉卿《单鞭夺槊·第四折》:「早来到北邙前面,猛听的锣鼓喧天。」
《文明小史·第一九回》:「此时四马路上,正是笙歌匝地,锣鼓喧天,妓女出局的轿子,往来如织。」
相关词语
- zhào jī tiān赵基天
- hǎi běi tiān nán海北天南
- zhuǎn rì huí tiān转日回天
- tiān yáo dì yuǎn天遥地远
- gōng gài tiān xià功盖天下
- sì rén tiān四人天
- huān xīn gǔ wǔ欢忻鼓舞
- gǔ jiàn鼓谏
- shēng xī tiān升西天
- gǔ shuāi lì jìn鼓衰力尽
- fèi fǎn lián tiān沸反连天
- lì rén tiān丽人天
- chǔ yán gǔ楚严鼓
- xìng mìng guān tiān性命关天
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- cǎn wú tiān rì惨无天日
- pāo jīn qì gǔ抛金弃鼓
- màn tiān gài dì漫天盖地
- guān gǔ关鼓
- shōu tián gǔ收田鼓
- jiān tiān笺天
- yún luó tiān wǎng云罗天网
- tiān hūn dì cǎn天昏地惨
- dǎ shùn fēng luó打顺风锣
- jiān shàn tiān xià兼善天下
- yǐ guǎn kuī tiān以筦窥天
- nòng xuān dǎo guǐ弄喧捣鬼
- xuān kè duó zhǔ喧客夺主
- gǔ táo鼓鼗
- tiān nù mín yuàn天怒民怨