词典蔓草
蔓草
词语解释
蔓草[ màn cǎo ]
⒈ 爬蔓的草。
例荒烟蔓草间。——孙文《黄花冈七十二烈士事略》序。
英twiner; weeds;
引证解释
⒈ 生有长茎能缠绕攀缘的杂草。泛指蔓生的野草。
引《诗·郑风·野有蔓草》:“野有蔓草,零露漙兮。”
《左传·隐公元年》:“蔓草犹不可除,况君之宠弟乎?”
南朝 梁 江淹 《恨赋》:“试望平原,蔓草縈骨。”
元 萨都剌 《和张仲举清溪夜行》:“蔓草古陵神道没,枫林夜火鬼祠灵。”
清 陈梦雷 《西郊杂咏》之八:“残碑沉蔓草,石几卧青苔。”
国语辞典
蔓草[ màn cǎo ]
⒈ 蔓延滋生的草。
引《诗经·郑风·野有蔓草》:「野有蔓草,思遇时也。」
清·顾贞观〈青玉案·天然一帧荆关画〉词:「登临我亦悲秋者,向蔓草平原泪盈把。」
英语creeper, climbing plant, twiner
德语Kletterpflanze (S)
相关词语
- qióng cǎo琼草
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- cǎo zhuó草酌
- jiě xià cǎo解夏草
- guǎ cǎo寡草
- yáo xiāng cǎo遥香草
- cǎo diàn zǐ草垫子
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- yì jué cǎo益决草
- jié lǜ cǎo劫律草
- xián huā yě cǎo闲花野草
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- qiū cǎo rén qíng秋草人情
- zhú jī cǎo竹鸡草
- fēng xíng cǎo mí风行草靡
- cǎo zhá草札
- cǎo shuài shōu bīng草率收兵
- lìng cǎo令草
- sān lài cǎo三赖草
- shì jiǎn cǎo誓俭草
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- ráng cǎo蘘草
- huáng guàn cǎo lǚ黄冠草履
- pí cǎo háng皮草行
- lěng miàn cǎo冷面草
- huáng guàn cǎo fú黄冠草服
- kěn cǎo垦草
- bǎi cǎo quán yú百草权舆
- huáng tái guā wàn黄台瓜蔓