词典莽苍苍
莽苍苍
词语解释
莽苍苍[ mǎng cāng cāng ]
⒈ 一望无际。
⒉ 空阔;迷茫。
引证解释
⒈ 一望无际。
引宋 孔平仲 《天门山》诗:“惟天莽苍苍,乃立此门闕。”
陈去病 《泰山绝顶登封处题壁》诗:“天门詄荡荡,海甸莽苍苍。”
《花城》1981年第3期:“﹝ 李老怪 ﹞感慨地望着莽苍苍的山野,一放而不可收地道出一首诗来。”
⒉ 空阔;迷茫。
引鲁迅 《呐喊·白光》:“但跨进里面的时候,便不见了白光的影踪,只有莽苍苍的一间旧房,和几个破书桌都没在昏暗里。”
叶紫 《星》第二章四:“太阳走了,黑夜像巨魔似的,张口吞蚀着那莽苍苍的黄昏。”
相关词语
- làng cāng浪苍
- mǎng shì莽式
- mǎng gǔ dǎi莽古歹
- huáng cāng cāng黄苍苍
- fú cāng浮苍
- mò cāng默苍
- miǎo mǎng眇莽
- cāng yíng jiàn xuě苍蝇见血
- cāng yíng pèng bì苍蝇碰壁
- cǎo mǎng zhī chén草莽之臣
- shàng cài cāng yīng上蔡苍鹰
- jiǔ cāng九苍
- cāng gǒu bái yún苍狗白云
- bǔ wàn cāng卜万苍
- kōng cāng空苍
- bái cāng cāng白苍苍
- jiǎn mǎng yōng huì剪莽拥彗
- shā mǎng沙莽
- mǎng zhuàng莽壮
- mǎng làng莽浪
- yāng mǎng mǎng泱莽莽
- yù mǎng郁莽
- qíng cāng qiān huáng擎苍牵黄
- cāng jí苍极
- mǎng dàng莽荡
- cāng méng苍氓
- miǎo mǎng渺莽
- cāng làng苍浪
- cāng méng苍甿
- cāng míng苍冥