词典盲眇
盲眇
词语解释
盲眇[ máng miǎo ]
⒈ 眼花;眼瞎。
引证解释
⒈ 眼花;眼瞎。
引汉 王充 《论衡·书虚》:“今 颜渊 用目望远,望远目睛不任,宜盲眇,髮白齿落,非其致也。”
相关词语
- sè máng piàn色盲片
- máng chāng盲伥
- máng rén mén zhú盲人扪烛
- máng fēng huì yǔ盲风晦雨
- qīng miǎo清眇
- miǎo mǎng眇莽
- máng yǎn wú zhū盲眼无珠
- máng fēng sè yǔ盲风涩雨
- máng mào盲瞀
- miǎo xiǎo zhàng fū眇小丈夫
- máng rén mō xiàng盲人摸象
- qún máng mō xiàng群盲摸象
- máng gàn盲干
- miǎo mèi眇昧
- máng rén shuō xiàng盲人说象
- méng miǎo蒙眇
- máng mù chóng bài盲目崇拜
- miǎo zhǐ眇指
- dǎo máng qì导盲器
- máng zǐ盲子
- máng mèi盲妹
- miǎo míng眇冥
- yǒu yǎn rú máng有眼如盲
- máng yǔ盲雨
- yuè máng乐盲
- miǎo nì眇睨
- miǎo bǒ眇跛
- máng yīn盲瘖
- qīng miǎo轻眇
- máng wén dú wù盲文读物