词典莽眇
莽眇
词语解释
莽眇[ mǎng miǎo ]
⒈ 深远;高远。
⒉ 犹迷茫。
引证解释
⒈ 深远;高远。
引《庄子·应帝王》:“厌则又乘夫莽眇之鸟。”
成玄英 疏:“莽眇,深远之谓。”
清 刘大櫆 《<张秋浯诗集>序》:“天地之气,默运于空虚莽眇之中,藴积之久,不能自抑遏,而发之为声。”
⒉ 犹迷茫。
引宋 洪迈 《夷坚丙志·张风子》:“每旦出卖相,晚輒醉归,与人言,初若可晓,忽堕莽眇中,不可復问。”
相关词语
- mǎng shì莽式
- mǎng gǔ dǎi莽古歹
- qīng miǎo清眇
- miǎo mǎng眇莽
- cǎo mǎng zhī chén草莽之臣
- miǎo xiǎo zhàng fū眇小丈夫
- miǎo mèi眇昧
- méng miǎo蒙眇
- jiǎn mǎng yōng huì剪莽拥彗
- shā mǎng沙莽
- miǎo zhǐ眇指
- mǎng zhuàng莽壮
- mǎng cāng cāng莽苍苍
- mǎng làng莽浪
- yāng mǎng mǎng泱莽莽
- yù mǎng郁莽
- miǎo míng眇冥
- mǎng dàng莽荡
- miǎo mǎng渺莽
- miǎo nì眇睨
- miǎo bǒ眇跛
- qīng miǎo轻眇
- huì mǎng秽莽
- mǎng tiào莽跳
- mǎng mì莽沕
- miǎo jìn眇劲
- miǎo dí眇觌
- miǎo jué眇絶
- lóng miǎo隆眇
- fú mǎng伏莽