词典蛮横
蛮横
词语解释
蛮横[ mán hèng ]
⒈ 强横而不讲道理。
英rude and unreasonable; arbitrary; atrocious;
引证解释
⒈ 粗暴而不讲理。
引瞿秋白 《饿乡纪程》十:“那堂倌絮絮叨叨说,那地 俄国 人怎样多, 谢美诺夫 的兵怎样蛮横,穷党来了,又不知道怎么样?”
闻一多 《最后一次的讲演》:“我们 昆明 的青年,决不会让你们这样蛮横下去的。”
⒉ 犹猛烈。
引杨朔 《月黑夜》:“风雨的势头不但不减,反而更加蛮横。”
国语辞典
蛮横[ mán hèng ]
⒈ 不讲理。
例如:「他的态度非常蛮横。」
近霸道 凶恶 野蛮
反和气 和蔼 讲理 谦逊 儒雅 温和 温柔
相关词语
- héng zhuì横坠
- héng jiǎo横角
- mán niáng蛮娘
- héng xíng nì shī横行逆施
- héng sāi bù wén横僿不文
- yì xìng héng fēi逸兴横飞
- héng fén tǐ横汾体
- héng hǎi zhì横海志
- lài héng赖横
- héng mó横磨
- dá shī mán达失蛮
- héng bèi横悖
- héng luó shí zì横罗十字
- héng yì横佚
- héng sǐ zéi横死贼
- xióng héng雄横
- héng huì横秽
- héng kē bào liǎn横科暴敛
- héng zhù横注
- héng mēng横蒙
- zhàng yǔ mán yān瘴雨蛮烟
- mán jiǎo蛮僥
- tián héng xiào rén田横笑人
- héng tóu横头
- qíng qù héng shēng情趣横生
- mán dǐ蛮邸
- mán yì蛮裔
- mán fǔ蛮府
- mán qín蛮禽
- mán yǔ蛮语