词典谩荒
谩荒
词语解释
谩荒[ màn huāng ]
⒈ 谦词。犹言随意、粗率地。谩,通“漫”。
引证解释
⒈ 谦词。犹言随意、粗率地。谩,通“漫”。
引清 曹寅 《塔湾舟中晓起》诗:“羣峰正清峭,呵笔谩荒题。”
相关词语
- huāng guài荒怪
- xùn qín huāng训禽荒
- huāng sù荒速
- huāng bái荒白
- liú huāng流荒
- shén qì huāng guài神气荒怪
- huāng zǐ chán sūn荒子孱孙
- mán cí谩辞
- rè mán热谩
- bǎn huāng板荒
- róng huāng戎荒
- shā huāng dì沙荒地
- kāi jī huāng开饥荒
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- mào huāng耄荒
- liáo huāng辽荒
- yǔ lǎo yān huāng雨老烟荒
- dùn huāng遁荒
- lā le jī huāng拉了饥荒
- huó jī huāng活饥荒
- huāng cuì荒悴
- cán huāng残荒
- guān huāng官荒
- huāng qīn荒亲
- kāng huāng康荒
- mèi dì mán tiān昧地谩天
- nào huāng huāng闹荒荒
- xí juǎn bā huāng席卷八荒
- luò huāng ér zǒu落荒而走
- suì huāng岁荒