词典蛮性
蛮性
词语解释
蛮性[ mán xìng ]
⒈ 粗暴的性格。
引证解释
⒈ 粗暴的性格。
引许地山 《解放者》:“他在军队里,蛮性越发发展,有三言两语不对劲,甚至动手动脚,打踢辱骂,无所不至。”
相关词语
- yī chōng xìng ér一冲性儿
- fēng huǒ xìng风火性
- mán niáng蛮娘
- xìng mìng guān tiān性命关天
- lóng xìng隆性
- dá shī mán达失蛮
- bèi rì xìng背日性
- chěng xìng zǐ逞性子
- yī yǒng xìng一勇性
- xuè xìng nán ér血性男儿
- zhàng yǔ mán yān瘴雨蛮烟
- mán jiǎo蛮僥
- mán dǐ蛮邸
- mán yì蛮裔
- mán fǔ蛮府
- shān xìng山性
- mán qín蛮禽
- quán wú rén xìng全无人性
- mán yǔ蛮语
- shì xìng rèn qíng适性任情
- mán huò蛮货
- xià xìng zǐ下性子
- jí xìng rén急性人
- mán chá蛮茶
- xí yǐ chéng xìng习以成性
- mán pān wǔ jīng蛮攀五经
- méi zuò xìng没坐性
- lán qíng huì xìng兰情蕙性
- mán xī蛮溪
- wū mán guǐ乌蛮鬼