词典昧宠
昧宠
词语解释
昧宠[ mèi chǒng ]
⒈ 有负恩宠。
引证解释
⒈ 有负恩宠。
引《晋书·荀勖传》:“篤义行,崇敦睦,使昧宠忘本者不得容,而伪行自息,浮华者惧矣。”
《隋书·观德王雄传》:“臣实面墙,敢缘前例,臣诚昧宠,交惧身责。”
相关词语
- chǒng dá宠答
- chǒng niè宠孽
- dùn mèi顿昧
- chǒng jìn宠进
- chǒng zhòng宠重
- duàn xiù zhī chǒng断袖之宠
- chǒng yù宠育
- shì qiáng yǐ chǒng恃强倚宠
- shì gōng jīn chǒng恃功矜宠
- jīng chǒng旌宠
- huì mèi晦昧
- chǒng jiē宠接
- liáng mèi凉昧
- jiè chǒng借宠
- mèi xìn昧信
- chǒng zhuó宠擢
- jīn gōng shì chǒng矜功恃宠
- mèi jǐng昧景
- mèi dì mán tiān昧地谩天
- chǒng jiè宠借
- mào chǒng冒宠
- mán mán mèi mèi瞒瞒昧昧
- qí mèi耆昧
- chǒng mìng宠命
- mán tiān mèi dì谩天昧地
- chǒng yí宠贻
- máng mèi芒昧
- tān mào róng chǒng贪冒荣宠
- chǒng shǎng宠赏
- wén chǒng ruò jīng闻宠若惊